ANH HÙNG CHÍ - Trang 2000

Đám người La Ma Thập bị dọa đến đổ đầy mồ hôi lạnh, thật lâu sau còn
chưa bình tĩnh lại.

Trác Lăng Chiêu thu hồi trường kiếm, lạnh lùng thốt:

- Các hạ vẫn còn dám khẳng định nữa chăng?

Chỉ nghe Giang Sung cười ha hả, tiếng cười vang vọng truyền xa ra trong
đêm, quả thực không hề sợ hãi chút nào. Mọi người thấy y lớn mật đến vậy
thì đều kinh ngạc không thôi.

Trác Lăng Chiêu cả giận nói:

- Giang đại nhân cười cái gì? Thật không sợ chết sao?

Giang Sung lắc đầu cười nói:

- Trác chưởng môn a Trác chưởng môn, ta cười ngươi lấy bụng tiểu nhân đo
lòng quân tử. Ngươi cho là nhân sĩ thiên hạ đều tầm thường như ngươi sao!
Dù người có đem bí kíp võ công đặt trước mặt ta, ta sẽ không thèm nhìn lấy
một lần.

Trác Lăng Chiêu nghe đối phương khinh miệt thì sắc mặt trầm xuống, âm
trầm nói:

- Giang đại nhân, ngày trước bổn tọa nhận lời ngươi đi cướp da dê. Vì đó
mà Côn Luân Sơn chúng ta giết người không ít, đắc tội với đồng đạo võ
lâm, thân mang danh ác nhân không việc gì không làm, ngươi nghĩ ta được
cái gì? Chỉ là một tờ thưởng công của ngươi sao? Ngươi thật coi khinh ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.