ANH HÙNG CHÍ - Trang 201

rất cao. Một người duỗi ngón tay điểm tới Ngân thoa khiến nó liền lệch
sáng một bên. Tên còn lại vừa rút kiếm ra khỏi vỏ, Ngũ Định Viễn liền cảm
thấy một luồng hàn khí ập vào mặt, vội thu hồi Ngân thoa cản lại.

Hai món binh khí tương giao. Trong nháy mắt, trên thân kiếm của người nọ
truyền ra một luồng nội lực vô cùng âm hàn. Ngũ Định Viễn bị hàn khí bức
đến toàn thân rùng mình một cái, trong lòng hắn run rẩy, biết đã đụng phải
cao thủ hiếm thấy.

Người nọ thấy Ngũ Định Viễn cản trường kiếm thì thôi động nội lực. Ngũ
Định Viễn muốn cản lại nhưng đã bị hàn khí công tâm. Đột nhiên toàn thân
bủn rủn một trận, khí tại ngực trì trệ, cảm giác toàn thân hư thoát. Liền lăn
ra đất ngay tại trận.

Linh Âm lấy làm kinh hãi, vội lướt tới chắn trước người Ngũ Định Viễn,
lạnh lùng nói:

- Kiếm pháp kia là “Kiếm Hàn” Côn Luân Sơn! Các hạ xưng hô thế nào với
Trác Lăng Chiêu?

Người nọ lạnh lùng thốt:

- Nhãn lực của đại sư thật tốt! Tại hạ Kim Lăng Sương, đạo hiệu là “Kiếm
Hàn”. Trác chưởng môn là sư huynh của ta. Còn kia là tam sư đệ của ta Đồ
Lăng Tâm, người giang hồ hắn gọi là “Kiếm Cổ”.

Lúc này Ngũ Định Viễn dù vô lực, nhưng nghe hai người này tự nhận lai
lịch thì cả kinh. Hắn vội xoay người bò lên, ngưng mắt liền nhìn lại hai gã
thân binh nọ. Chỉ thấy một kẻ chừng hơn lục tuần, thần quang hai mắt trầm
tĩnh, đó là "Kiếm Hàn" Kim Lăng Sương. Một nam tử khác vóc người thấp
bé, dung mạo xấu xí vô cùng, lại khắc đầy vết đao, ngoại hiệu là "Kiếm Cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.