ANH HÙNG CHÍ - Trang 202

". Ngũ Định Viễn nhớ tới lời Phương Tử Kính, liền nghĩ đến chính là người
này dùng kiếm pháp âm độc sát hại mười tám danh tiêu sư kia.

Ngũ Định Viễn nhìn sang Lục Thanh Chính, run giọng nói:

- Tri phủ đại nhân, những người này là hung đồ sát hại toàn gia Yến Lăng
tiêu cục, ngươi. . . ngươi sao cùng một chỗ với chúng?

Lời vừa nói ra, lão Lý cùng vài quan sai liếc nhìn nhau một cái, mấy người
vốn lão luyện liền phát giác sự tình có điểm sơ hở. Chỉ sợ là Tri phủ đại
nhân có ý hãm hại Ngũ Định Viễn. Như nghi ngờ như vậy nhưng tràng diện
trước mắt hỗn loạn, đám này chỉ cầu bình an qua đêm nay mà thôi, vội cúi
đầu không dám thở mạnh, chỉ sợ rước họa vào thân.

Lục Thanh Chính mỉm cười, nói:

- Ai nói bọn họ là hung đồ? Ngươi cũng đừng làm giặc mà hô bắt giặc, hồ
ngôn vu oan cho nghĩa sĩ.

Ngũ Định Viễn toàn thân nguội lạnh một nửa. Trong lòng đã rõ ràng một
hai, thầm nghĩ:

- Thì ra là thế, không thể ngờ người của Côn Luân Sơn lại cấu kết cùng Tri
phủ, khó trách liên thủ đối phó ta... Nhưng sao lại có chuyện này?

Ngũ Định Viễn thấy Lục Thanh Chính cười dài, tựa hồ không có gì lo lắng.
Tâm tư hắn xoay chuyển, thầm nghĩ:

- Tại sao tri phủ lại cấu kết cùng đám hung đồ? Làm vậy thì hắn được chỗ
tốt gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.