ANH HÙNG CHÍ - Trang 2102

Lại nói Ngũ Định Viễn rơi xuống ao độc, toàn thân đau đớn như bị lửa thiêu
tận tâm can. Hắn thấy da thịt của mình từ từ tan rã, nội tạng tim phổi phơi
bày ra bên ngoài. Trong làn nước độc, hai mắt vô cùng đau đớn, trước mặt
chỉ là màn đêm mờ mịt không thấy.

Một bộ khoái như hắn, lẽ nào lại rơi vào kết cục thảm thiết này?

Tách tách!

Những giọt nước lạnh lẽo nhỏ xuống mặt Ngũ Định Viễn. Trong sự im lặng,
hắn như một xác chết nằm ngửa bất động trong ao. Trên đầu không ngừng
tỏa sáng ánh sáng tím rực rỡ, hào quang chuyển động xếp thành hai hàng
chữ: “Thần thai bảo huyết phù thiên lục, nhất đại chân long hải trung sinh”.
Ngay chính giữa còn có một hình đồ mặt người thân rắn mờ ảo trong đêm.

Nơi này không phải Minh Hải, cũng không có gian thần. Chỉ là một màn
đêm u ám yên tĩnh mà thôi. Thật lâu thật lâu sau, rốt cuộc Ngũ Định Viễn
mới rên rỉ một tiếng rồi mở hai mắt. Cảm giác toàn thân đau nhức, hắn gắng
gượng ngồi dậy, ai ngờ da thịt nơi bụng đã sớm tan ra. Lục phủ ngũ tạng
đều phơi bày ra ngoài, trái tim không ngừng đập lên đập xuống, dạ dày
cũng nhúc nhích liên tục.

Ngũ Định Viễn thấy cảnh tượng đầy đáng sợ này, kinh hãi kêu lên:

- Ta…Ta thật sự chết rồi sao?

Hắn muốn mở miệng gào lớn, nhưng dưới sự hoảng sợ lại tiếp tục ngất đi.

Không biết bao lâu, có một dòng nhiệt khí phun lên mặt, Ngũ Định Viễn bị
nó kích thích thì tỉnh lại. Chỉ thấy một vầng sáng tím chuyển động quanh
thân, trước mặt là một đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào hắn. Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.