ANH HÙNG CHÍ - Trang 215

phủ tuyệt không từ bỏ ý đồ, chúng ta cần đi suốt đêm nay.

Ngũ Định Viễn thấy Linh Âm vì bản thân hắn mà không tiếc buông bỏ thân
phận Thiếu Lâm thần tăng, lại cùng hắn đào chạy suốt đêm, trong lòng cảm
động, nói: "Đại sư, người vì ta..."

Linh Âm mỉm cười:

- Ngũ thí chủ vì Yến Lăng tiêu cục mà xuất lực như thế, lão nạp chỉ báo đáp
một chút ân tình Ngũ bộ đầu, thí chủ không nên khách khí.

Chạy được nửa canh giờ, Linh Âm trầm ngâm nói:

- Chúng ta cứ đi như vậy. Tới ngày mai, tất nhiên sẽ bị Côn Luân Sơn đuổi
tới, đến lúc đó bọn họ người đông thế mạnh, chúng ta sẽ rất thất thế. Ngũ
bộ đầu, ngươi sinh trưởng ở địa phương này, có biết chỗ nào kín đáo hoặc
vị hảo hán nào nương nhờ để chúng ta trốn tạm mấy ngày?

Thì ra Linh Âm kích đấu cùng hai người “Kiếm Hàn”, “Kiếm Cổ”, thật vất
vả mới thoát thân, biết rõ thực lực Côn Luân Sơn. “Kiếm Ảnh” Tiền Lăng
Dị chỉ là ỷ vào binh khí quỷ dị, chiêu thức kỳ lạ. Nhưng hai người Kim
Lăng Sương cùng Đồ Lăng Tâm tuyệt đối không thể xem thường. Hơn nữa
võ công Kim Lăng Sương âm độc nội lực thâm hậu, trên giang hồ ít có địch
thủ, nếu lại thêm chưởng môn Trác Lăng Chiêu cùng tới. Sợ rằng cái mạng
già sẽ phải giao lại ở chỗ này. Lão chết thì cũng thôi, nhưng còn Ngũ Định
Viễn cùng nhiều đệ tử như vậy, toàn bộ phải dâng mạng thì nhẫn tâm sao
đành? Chỉ có tìm một chỗ tránh né mấy ngày, sẽ bàn bạc kỹ hơn đường
chạy hơn.

Có điều Ngũ Định Viễn lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.