ANH HÙNG CHÍ - Trang 2167

chúng ta, với nhãn giới cùng võ học cao minh như vậy, cũng thiếu chút nữa
trúng bẫy rập của người này. Như vậy đủ biết đám phàm phu tục tử khác sẽ
vọng tưởng đến mức nào rồi.

Trên mặt Trác Lăng Chiêu chợt lóe thanh khí, trầm giọng nói:

- Những lời này của Giang đại nhân có ý gì?

Y xưa nay tự cao tự đại, sao có thể để người ngoài vũ nhục, lập tức lên
tiếng chất vấn.

Giang Sung vỗ vỗ bả vai của Trác Lăng Chiêu, cười nói:

- Võ công của Trác chưởng môn là đệ nhất thiên hạ, đến động kia là muốn
tìm cao thủ võ công tương đương luận bàn một chút, sao có thể nói trúng
bẫy của kẻ khác? Trác chưởng môn, ngài nói đúng hay không?

Trác Lăng Chiêu ngẩng đầu nhìn trời không đáp, xem ra vẫn còn tức giận.

Giang Sung không quan tâm đến y nữa mà quay sang nói với Ngũ Định
Viễn:

- Nói dông dài vòng vo như vậy, kỳ thật chỉ muốn hỏi ngươi một câu.
Những gì ngươi đã nghe đã thấy trong Thiên Sơn, tất cả đều là lời bịa đặt
không bằng chứng, vạn lần không thể truyền ra ngoài! Ngươi đã hiểu rồi
chứ?

Ngũ Định Viễn cười gượng không đáp, trong lòng lại nghĩ:

- Càng nói nhiều càng chứng tỏ gian thần này chột dạ. Xem ra dù rất lợi hại,
nhưng Thần Cơ Động vẫn khiến hắn sợ muốn chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.