ANH HÙNG CHÍ - Trang 2303

Đang khi nói chuyện, thân ảnh lão chợt lóe, tiến vào trong sảnh.

Tần Trọng Hải nhìn theo bóng dáng Phương Tử Kính, bất giác thở dài một
tiếng, bộ dáng có vẻ uể oải.

Lư Vân nghe Tần Trọng Hải gọi Phương Tử Kính là thầy, lúc này than một
tiếng, áy náy nói:

- Thì ra Phương lão tiên sinh là sư phụ của Tần tướng quân, mới vừa rồi ta
thật là thất lễ.

Tần Trọng Hải lắc đầu nói:

- Không sao. Sư phụ ta là người không màng trần thế, tất không trách móc
những tiểu tiết như vậy.

Lư Vân gật đầu, nói:

- Tôn sư cũng đến xem Ninh Bất Phàm thoái ẩn sao?

Tần Trọng Hải nhìn cửa không đáp lời, chỉ nói nói:

- Lư huynh đệ. Lai lịch sư thừa ta, làm phiền ngươi giữ bí mật cho. Tính
tình sư phụ của ta lạ kỳ, không thích người ngoài biết ta là đệ tử của người.

Lư Vân ồ một tiếng, thầm nghĩ: “Phương lão tiên sinh thật là kỳ quái, có
cao đồ cỡ như Tần tướng quân, nên lấy làm cao hứng mới phải! Sao lại
không muốn cho người bên ngoài biết?"

Hắn tự biết đây là việc nhà của người ta, dù tò mò nhưng không tiện hỏi
nhiều, đành mở lời đồng ý chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.