ANH HÙNG CHÍ - Trang 2334

Tai nghe môn nhân đồng thanh như thế. Ninh Bất Phàm gật đầu, trên mặt lộ
vui mừng, hướng về đoàn thủ tịch tân khách, chắp tay nói:

- Tân chưởng môn bổn phái tuổi nhỏ, xin chư vị cao hiền chiếu cố nhiều
hơn, Bất Phàm cảm tạ ân sâu, vĩnh viễn nhớ nhung trong lòng.

Vài lão giang hồ thấy toàn môn Hoa Sơn già thì quá già, nhỏ thì quá nhỏ.
Sau này thiếu mất Ninh Bất Phàm, hoàn toàn không có cao thủ đồng dạng,
chỉ lắc đầu thầm nghĩ:

“Xem quy mô thực lực Hoa Sơn thế này, sau này chưa chắc gượng dậy nổi,
nói gì tranh hùng cùng Thiếu Lâm Võ Đang đây!"

Trong tân khách có người tâm cơ thâm trầm, thấy hành động kỳ lạ của Ninh
Bất Phàm, liền phỏng đoán: "Xem Ninh Bất Phàm làm bộ làm tịch, tám
phần lui mà không ẩn. Muốn đứng sau chỉ huy toàn cục, lúc này mới tìm
một tiểu quỷ ra chủ sự."

Mọi người đang nghĩ miên man, Ninh Bất Phàm đưa tay lấy cây trường
kiếm từ cái chậu thứ hai, nói:

- Kiếm này gọi là ‘ Dũng Thạch ’. Từ khi ta tập kiếm tới nay, ba mươi năm
không rời khỏi người. Hôm nay Ninh Bất Phàm đặc biệt phong ấn nó, vĩnh
viễn không còn ra khỏi vỏ.

Trường kiếm phong ấn, tựa như hạ quan tài vào mộ huyệt. Ninh Bất Phàm
khẽ vuốt ve trường kiếm, trên mặt lộ ra một trận thương cảm, thần sắc đám
môn hạ Hoa Sơn càng thêm bi thương, ngay cả hạng cuồng vọng như Hoa
Sơn Song Quái cũng thầm rơi lệ trong tối. Trên núi cử hành đại điển, nên
hân hoan vui sướng mới phải. Chỉ là một khi Ninh Bất Phàm thoái ẩn, ngày
sau Hoa Sơn thiếu đi vị cao thủ này chủ trì môn hộ, chắc chắn uy vọng
giảm đi không ít, khó trách sắc mặt môn nhân đệ tử sầu khổ như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.