ANH HÙNG CHÍ - Trang 2335

Chỉ thấy ánh mắt Ninh Bất Phàm hướng xuống mặt đất, giống như đang hồi
tưởng chuyện xưa. Tân khách cố nhân cảm khái rất nhiều, sôi nổi ngẩng
đầu nhìn lên trần sảnh, thấy hai tấm cờ thưởng vẫn treo ở đó, một lá viết
"Thắng liền tám trăm trận ", một lá viết "Võ nghệ trùm thiên hạ", nhớ tới
Ninh Bất Phàm mười tám tuổi xuất đạo, đánh khắp thiên hạ không địch thủ.
Vậy mà thế sự biến ảo, thương hải tang điền, cuối cùng cũng đến thời khắc
vị cao thủ này thoái ẩn.

Ninh Bất Phàm im lặng cúi đầu một lúc không nói. Qua một hồi dường như
mới tỉnh cơn đại mộng. Y thở dài một tiếng, quay đầu nhìn về phía Tô Dĩnh
Siêu, nói:

- Kiếm này hành tẩu giang hồ cùng ta như người thân. Đợi ngày ta quy
thiên, xin Tô chưởng môn đem nó bỏ vào trong quan tài, coi như bồi táng
cùng ta.

Lúc này, Tô Dĩnh Siêu trên danh nghĩa đã là chưởng môn Hoa Sơn. Ninh
Bất Phàm gọi hắn là chưởng môn, không hề thiếu chút lễ tiết.

Tô Dĩnh Siêu nghe sư tôn căn dặn như thế, trong lòng vô cùng thương tâm,
thoáng chốc rơi lệ, nức nở nói:

- Đệ tử nghiêm chỉnh tuân theo chỉ dụ của sư tôn.

Ninh Bất Phàm không nói thêm nữa mà vẫy tay. Trong đám người đi ra một
gã đệ tử tay phải bưng nến, tay trái mang một cái hộp vàng, trong hộp lại có
một đĩa đựng sáp. Đệ tử kia dùng ngọn nến đốt hộp. Không bao lâu sáp
chảy ra, liền giao cái hộp vào trong tay Ninh Bất Phàm. Xem ra trước mắt
bao người, Ninh Bất Phàm sẽ lấy sáp phong ấn bội kiếm, khiến "Dũng
Thạch" từ nay không thể ra khỏi vỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.