ANH HÙNG CHÍ - Trang 2352

Quỳnh Võ Xuyên vừa ngồi xuống, Phục Ngưu Thánh Thủ Tây Môn Tung
liền đi ra giữa đài, cười cười nói với Ninh Bất Phàm:

- Ninh chưởng môn, trước khi ngài thoái ẩn, ta có một chuyện muốn hỏi.

Ninh Bất Phàm thấy bộ dáng không tốt lành gì của người này thì rùng mình,
chắp tay nói:

- Các hạ cứ căn dặn cho.

Tây Môn Tung hắng giọng một tiếng, nói:

- Các hạ thoái ẩn hôm nay, thật sự về sau không còn múa đao lộng kiếm?
Hay chỉ là làm bộ?

Mọi người trong sảnh nghe lời này liền biết Tây Môn Tung có ý gây sự,
nhất thời lưu tâm.

Ninh Bất Phàm sửng sốt nói:

- Tây Môn tiên sinh nói chơi rồi chăng, ta đương nhiên thật lòng thoái ẩn.

Tây Môn Tung cười lạnh hỏi:

- Phải thế không? Cánh tay còn sờ sờ trên người của ngài. Một ngày nào đó
nó sinh ngứa ngáy, ai biết ngài có nuốt lời hay không?

Phì Xứng Quái vọt ra, chỉ vào Tây Môn Tung, mắng rằng:

- Con mẹ nó. Tay của sư điệt ngứa hay không thì liên quan rắm gì đến
ngươi! Ngươi có gan thì đại chiến cùng gia gia ngươi ba trăm hiệp, bớt ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.