ANH HÙNG CHÍ - Trang 247

khối đá lớn thành hai nửa trơn nhẵn như thái mì, đủ thấy uy lực cường đại
vượt xa năm xưa chặt đứt chuông lớn.

Lý Thiết Sam liền cởi áo trên lộ ra cơ thể hùng vĩ, dù đã tuổi đã cao nhưng
thân thể tinh tráng không kém thiếu niên.

Chỉ thấy sau lưng lão có xăm một con mãnh hổ thần thái hung ác, như đang
dạo từng bước trên núi, bên cạnh có hai hàng chữ: “Gò hoang ẩn mình cọp
dữ. Che nanh dấu vuốt im hơi” (1)

Trên trán mãnh hổ có một chữ "Nam", liền liên tưởng tới ngoại hiệu "Thiết
kiếm Chấn Thiên Nam" của lão.

Mọi người không biết lai lịch hình xăm, đều tấm tắc lấy làm kỳ. Linh Âm
thấy thứ loang lổ kia lại thở dài.

Lý Thiết Sam giơ kiếm qua đầu, đem công lực toàn thân qua cánh tay phải
quán chú vào trên Thiết kiếm. Thiết kiếm chưa ra mà trên đầu đã bốc lên
bạch khí như cái lồng hấp. Mọi người thấy Lý Thiết Sam nâng Thiết kiếm
như nâng đại đỉnh, đủ thấy trên nội lực thâm hậu ra sao.

Lý Thiết Sam thầm nghĩ trong lòng, lần trước Trác Lăng Chiêu lấy cành
liễu đỡ một kích kinh thiên động địa của lão, công lực dù cao nhưng cũng
phải mượn ngoại vật, hiện tại chỉ lấy hai ngón tay thịt tiếp Thiết kiếm,
chẳng lẽ đầu óc điên rồi? Trừ phi Trác Lăng Chiêu luyện qua công phu chỉ
thượng thần kỳ như Thiếu Lâm Đại Lực Kim Cương Chỉ. Có điều theo lão
biết thì Côn Luân Sơn không bất cứ ngoại môn ngạnh công gì, thực đoán
không ra dụng ý của Trác Lăng Chiêu. Nhưng nếu đoán không ra thì cũng
không cần hao tâm tốn sức, bằng vào tay chân thấy thực lực cũng được.

Lý Thiết Sam nhất tâm rửa nhục, phát động thần công đem nội lực mấy
chục năm quán chú trên thân kiếm, hơn nữa trời sinh lão có tí lực kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.