ANH HÙNG CHÍ - Trang 2571

Thư sinh kia đang than thở, bỗng thấy Ngô An Chính lộ hành vi quái dị,
hoảng sợ vội vàng nhảy tránh ra.

Đại hán kia vọt qua, tung một cước đá Ngô An Chính văng ra xa, mắng:

- Kẻ điên lại giở thói sao?

Đại hán lại nắm chặt tay thư sinh, cười nói:

– Lão tử xem huynh đệ suốt ngày sầu mi khổ kiểm, trong lòng phiền não.
Đến nào, giờ đưa huynh đệ đi xem kịch vui, mau mau đi cùng ta!

Thư sinh kia trái né phải tránh, thở dài năn nỉ từ chối nhưng đại hán thô lỗ
sức lớn, rốt cuộc vẫn kéo hắn đi xa.

Mắt thấy hai người rời đi, Ngô An Chính nghĩ đến thư sinh kia tướng mạo
thông minh cực đỉnh, càng nghĩ càng đau lòng, đấm ngực đuổi theo kêu lên:

- Đồ nhi chớ đi! Hôm nay ta phá lệ không tát con, mau bái ta làm thầy!

Đang kêu đuổi theo, chợt nghe sau lưng truyền đến một tiếng hỏi:

- Vị lão sư này, xin hỏi ngài có phải là thầy xem tướng chăng?

Cuối cùng có khách đến gõ cửa, có điều Ngô An Chính sinh ý thịnh vượng,
không để vài khách hàng nho nhỏ vào mắt. Y lau mắt, quay đầu lạnh lùng
nói:

- Lời thừa, cái danh “thiết khẩu trực đoạn”, chẳng lẽ là giả sao?

Ngô An Chính liếc mắt nhìn sang, chỉ thấy một nam tử cao lớn băng vải ở
tay phải, mặt hình chữ điền đang nhìn mình. Ngô An Chính cười lạnh một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.