ANH HÙNG CHÍ - Trang 2628

- Ngũ chế sứ chớ để tâm, Trác Lăng Chiêu đích thị lòng đầy âm mưu. Đến
thời điểm thích hợp, đám người kia chịu không nổi nhàm chán, tất đi ra gây
sóng gió, đến lúc đó còn sợ không gặp sao?

Ngũ Định Viễn cắn răng nói:

- Ngày xưa ta không phải đối thủ của bọn chúng thì không nhắc. Giờ hôm
nay lúc này, ta chỉ mong sớm tìm được đám tặc nhân, đưa chúng ra công lý,
rửa sạch cừu hận cho cả nhà Yến Lăng tiêu cục.

Vi Tử Tráng gật đầu nhưng thầm nghĩ: “Hiện nay Giang Sung thế đại, đến
vật chứng cỡ như da dê nọ còn vô dụng. Chúng ta muốn đấu Giang Sung,
chỉ sợ còn kém một chút”

Thực lực Côn Luân Sơn mạnh mẽ, muốn một lần tiêu diệt sạch chỉ còn
nước xuất động quân mã triều đình. Có điều Trác Lăng Chiêu cùng Giang
Sung gắn bó như môi với răng. Muốn điều động quân mã phải được gian
thần nọ gật đầu, sự tình này e còn khó hơn lên trời.

Hai người thuận miệng nói chuyện. Mắt thấy sắc trời đã tối, sợ trễ giờ liền
tăng cước bộ. Chạy tới ngoài cửa Đại Minh, cơ nghiệp Dương gia đã ở
không xa, Vi Tử Tráng chỉ tay cười nói:

- Nhìn xem, nơi ấy chính là Dương phủ.

Ngũ Định Viễn ngẩng đầu nhìn lại. Nổi rõ trong bóng hoàng hôn ảm đạm là
tòa biệt việt to lớn nguy nga. Nhìn từ xa, đèn lồng treo dầy đặc như biển,
kiệu quan lui tới đầy vẻ phú quý.

Ngũ Định Viễn nhìn một hồi, thầm tán thán: "Dương đại nhân võ công cao
cường, học thức uyên thâm, gia thế lại phi phàm, thật là rồng là phượng
trong loài người!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.