ANH HÙNG CHÍ - Trang 2664

Chỉ thấy quân sĩ kéo vài người già trẻ ra, đều là vợ con thân thuộc của hai
người, Lư Vân sợ Tần Trọng Hải thương tổn người vô tội. Hắn đang muốn
khuyên can, bỗng nghe Tần Trọng Hải quát:

- Lão già trẻ nít thì thả ra! Mấy mụ sồn sồn thì giữ lại!

Đám già trẻ như được hoàng ân đại xá, không ngừng chạy khỏi nha môn,
chỉ chừa hai nữ nhân ở lại.

Tần Trọng Hải thấy phu nhân của hai tham quan này rất là xinh đẹp, lập tức
hừ một tiếng, nói:

- Nhìn không ra, hai người các ngươi một con heo mập một con khỉ khô,
không ngờ lấy được mỹ nữ làm vợ.

Sư gia giờ chỉ cần tánh mạng, đâu thèm quản chết sống của kẻ từng đầu ấp
tay gối? Hắn nhanh chóng bồi cười:

- Phải chăng đại vương ngài đang thiếu một áp trại phu nhân? Bà nương
nhà tôi không quá xinh đẹp nhưng công phu trên giường rất mạnh. Tôi hóa
ra con khỉ khô như vậy, chính sức yếu không chịu nổi. Đại vương thu lấy ả,
chấp nhận dùng thì xin bỏ qua cho tiểu nhân một lần!

Tần Trọng Hải nghe vậy giận dữ, quát ngay tại trận:

- Ngươi trời sinh là con rùa khốn nạn! Lâm nạn thì ngay cả lão bà cũng
không cần, thực là vô sỉ. Quân đâu, vả vào mồm cho ta!

Quân sĩ hai bên xông lên đánh chan chát, nhất thời hai gò má của gã sư gia
sưng tướng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.