ANH HÙNG CHÍ - Trang 2720

phía tây tam đại điện, chính là lăng mộ của các tiên hoàng. Thời này hoàng
đế thịnh trị nhiều năm, nếu muốn Nhân Trí Điện phát huy công dụng, ít ra
còn hai mươi năm nữa. Năm nay trong cung trên dưới bình an, trong điện
an tĩnh không một bóng người. Nếu có thứ gì đó dám tới quấy rầy, đương
nhiên là quỷ không phải người. Có điều Tần Trọng Hải to gan lớn mật, từng
ngủ trên chiến trường đầy xác người như cơm bữa, u hồn lay động cũng
xem như sương khói. Y dặn thuộc hạ hai canh giờ sau trở lại, sau đó gác
cao chân đánh một giấc.


Trong mộng đang gắp cá bốc thịt phong lưu khoái hoạt, chợt nghe có tiếng
bước chân vang lên khe khẽ, dường như có người sắp vào trong điện. Tần
Trọng Hải tỉnh giấc, thầm nghĩ : "Lúc này có người tới, chẳng lẽ là Kim
Ngô quân, Vũ Lâm quân đến sao?" Lại nghĩ tiếp: "Không đúng, những
người này nếu muốn ngủ trưa thì sẽ tới Kiến Cực Lâu, sao lại đến tranh địa
bàn của ta? Người này chắc chắn chút lai lịch, ta cần lưu ý”


Người nọ bước đi nhỏ nhẹ, đã còn không xa. Tần Trọng Hải không kịp nghĩ
ngợi thêm, hai chân điểm một cái, phi thân lên trốn trên xà nhà.


Tần Trọng Hải nằm trên xà cúi đầu nhìn lại, tiếng bước chân ngày càng
vang. Không ngờ là một phi tần xinh đẹp đi vào. Tần Trọng Hải sinh nghi
khi thấy phi tần lẻ loi một mình, trên tay cô này cầm theo một cái rổ, bên
cạnh không có cung nữ theo hầu. Càng quan sát càng kỳ quái, y thầm nghĩ:
"Đám phi tần ngày thường đều ở hậu cung, sao giờ chạy đến tiền điện?
Đám này được nuông chiều từ bé, đi đâu cũng có kẻ hầu người hạ, một
mình đến đại điện trống trải này làm gì?"


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.