ANH HÙNG CHÍ - Trang 2822

Nghe Cố phu nhân nói như vậy, Cố Thiến Hề chỉ cười nhàn nhạt, lại không
ai thấu hiểu tâm sự của nàng.


Ngày hôm đó Cố Thiến Hề mang theo Tiểu Hồng, chủ tớ hai người cùng
xuất môn chọn mua thọ lễ. Nhớ ơn dục dưỡng vất vả của thân mẫu, lúc này
nàng đem tất cả của riêng tích cóp ra, hy vọng làm cho Cố phu nhân kinh hỉ
một phen.


Mắt thấy Cố Thiến Hề nói chuyện, lại nở nụ cười hiếm thấy, Tiểu Hồng
cũng thầm cao hứng thay tiểu thư. Hai năm nay ở kinh thành, tuy rằng Cố
Thiến Hề miễn cưỡng cười vui trên mặt nhưng ban đêm lại thường lệ ướt
chăn đơn, đơn độc thương tâm gối chiếc, Tiểu Hồng ở bên chứng kiến vừa
thương lại vừa đau, nhớ tới tên đào phạm bại hoại đã làm hại tiểu thư thảm
như vậy, trong lòng càng thấy thống hận.


Cũng may ông trời đoái thương, khó khăn nửa năm trước có Dương lang
trung theo đuổi. Người này văn võ toàn tài, ngày thường lại rất biết pha trò
khôi hài, làm cho Cố Thiến Hề dần dần quên đi nỗi niềm. Tâm niệm như
thế, Tiểu Hồng âm thầm cầu khẩn trời xanh phù hộ, để tiểu thư có được
đấng lang quân tốt, đừng để người xấu bắt nạt.


Hai người đi trên đường cái, chỉ thấy chung quanh lui tới là người những
người, đúng là cảnh sắc phồn hoa, ồn ào náo nhiệt. Tiểu Hồng thấy một bên
có một tiệm bán ngọc thì vui vẻ, chỉ vào biển hiệu nói:


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.