ANH HÙNG CHÍ - Trang 2825


- Thôi! Xem như ta xui xẻo, gặp gỡ gian thương, ai! Hết thảy đều là cái số
khổ!


Than rồi duỗi tay ra ngoài, nói:


- Ba mươi thì ba mươi. Chúng ta một tay giao tiền, một tay giao hàng. Mau
đưa bạc ra đi!


Cố Thiến Hề nhướng mày thầm nghĩ: "Nam tử này cũng thật khờ, hươu
ngọc kia đáng giá ít nhất trên năm trăm lượng, lão bản chỉ giả ba mươi, sao
hắn còn bán?"


Lão bản kia thật sự là gian thương mười phần, mắt thấy nam tử bán ngọc
quả thật cần tiền, nhất thời tham niệm nổi lên, muốn kiếm thêm lợi, lập tức
lạnh lùng thốt:


- Cái gì gian thương dối thương? Ngươi nói lời thật khó nghe, bôi nhọ danh
dự của ta. Giờ ngươi muốn bán, ta chỉ có thể trả hai mươi lượng.


Nam tử nọ giận dữ đến đỏ bừng mặt, quát:


- Ngươi... Không phải đang ăn hiếp người sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.