ANH HÙNG CHÍ - Trang 2830

nhiều, nhất thời đám người gật đầu sôi nổi. Cố Thiến Hề thấy lão bản mở
lời kích động, không khỏi lo lắng cho thư sinh nọ.


Thư sinh nọ cười ha hả, nói:


- Lão bản! Ta không hiểu chỗ hiếm quý của miếng ngọc hươu này, chẳng lẽ
ngươi hiểu?


Lão bản kia cũng cười ha hả, nói:


- Ta xuất đạo đã bốn năm mươi năm, được cho là danh gia giám ngọc đệ
nhất Bắc Kinh. Trong thiên hạ, há có loại ngọc ta không biết?


Thư sinh nọ ồ một tiếng, mỉm cười nói:


- Nói vậy, nếu ngươi thực sự cao minh, sao lại để bảo vật lọt qua mắt.


Lão bản xì một tiếng khinh miệt, nói:


- Cái loại rẻ tiền này cũng có thể gọi bảo bối? Tiểu quỷ ngươi đừng nói
hươu nói vượn nữa! Cẩn thận ta tống cổ ngươi ra ngoài!



Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.