ANH HÙNG CHÍ - Trang 2958

Giang Sung đánh rắn tùy côn, nói mơ hồ không rõ:


- Lưu tổng quản nói không sai, trên này có nước canh, thần không đành
lòng hao phí của trời, đành phải nuốt hết vậy!


Hoàng đế nghe y hồ ngôn loạn ngữ, hỏi sao không giận? Thoáng chốc vỗ
mạnh vào long ỷ, quát:


- To gan! Trong này chắc chắn có ẩn tình, đúng hay không!


Giang Sung sợ đến quỳ rạp xuống đất, rung giọng xin:


- Thánh thượng bớt giận.


Hoàng đế lạnh lùng nói:


- Trẫm niệm tình một phần ngươi khổ cực vì nước, xưa nay mở một con
mắt, nhắm một con mắt, mới không quản ngươi chặt chẽ! Nhưng khoa cử
quan trọng thế nào, chính là tìm ra hiền tài cho đất nước. Đại sự quốc gia
như thế, ngươi lại dám lớn gan tiếm quyền, tùy ý dối trá. Trẫm không thể
tha cho ngươi việc này! Giang Sung lớn mật, ngươi muốn bị tội gì?


Giang Sung sợ đến tè ra quần, quỳ xuống xin khoan dung:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.