ANH HÙNG CHÍ - Trang 3124

- Ngũ Định Viễn, mau! Mau! Mau đứng lên đánh hắn!

Nghe Ngũ Định Viễn còn sống, Tát Ma bất giác cả kinh, vội vàng quay đầu
nhìn lại. Ngũ Định Viễn đã đứng lên rồi sao? Ra là vẫn nằm không nhúc
nhích trên đất như đã chết.

Tát Ma quay đầu trở lại. Đã thấy An Đạo Kinh cầm đao trên tay, đang muốn
đâm vào người mình, xem ra người này vô cùng giảo hoạt. Tát Ma khinh
miệt cười lạnh, dùng sức tát một bạt tai, đánh An Đạo Kinh ngã vật xuống
đất. Chưởng này lực đạo nặng nề, đánh cho má phải của An Đạo Kinh sưng
vù đến không mở nổi mắt.

An Đạo Kinh nằm úp sấp trên đất. Mắt thấy Tát Ma cất bước lại muốn giết
mình, hắn vội vàng phun ra mấy cái răng, cười bồi nói:

- Đại gia, lão gia, thân gia gia, ngài đừng vội giết ta. Quay đầu lại xem một
chút, ‘người tình’ của ngài trở lại rồi.

Đang khi nói vẫn còn nháy mắt ra hiệu, hết sức khoe khoang mê hoặc. Tát
Ma biết bản lĩnh của An Đạo Kinh chỉ như con lừa đất Kiềm (1), làm sao
trúng kế lần nữa? Gã cười vài tiếng quái dị, nắm quyền liền giáng xuống.

Mắt thấy An Đạo Kinh sắp thành một đống máu thịt bầy nhầy. Đột nhiên,
yết hầu Tát Ma nghẹn lại, đã bị người ta vững vàng bóp chặt.

Tát Ma vừa sợ vừa giận, ghé mắt nhìn lại. Chỉ thấy Ngũ Định Viễn đã đứng
lên, khuôn mặt đầy máu phừng phừng lửa giận, đang trừng mắt nhìn mình.
Tát Ma lấy làm kinh hãi, vạn lần không ngờ người này mạng dai như thế,
bất giác hối hận, mới rồi không thừa cơ vặn gãy cổ đối thủ.

Giờ phút này yết hầu Tát Ma bị quản chế, là bị khuỷu tay của Ngũ Định
Viễn vòng qua gắt gao kìm chặt, muốn giãy ra đúng là muôn vàn khó khăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.