ANH HÙNG CHÍ - Trang 367

Hồng thiếu gia nghe xong liền “ A” một tiếng, rốt cuộc nhận ra đối phương,
cười hắc hắc nói:

- Nguyên lai là ngươi a!

Nói xong liền cất bước tiến đến tráng hán kia nói:

- Tên tiểu tử nhà ngươi không biết phân biệt sao, nương tử của ngươi mỗi
ngày đều ở trong nhà mặt ủ mày chau, ta thấy thương tiếc liền chạy tới an ủi
nàng một phen. Ngươi còn không cảm tạ ta mà còn tới báo quan, thật sự
không thức thời.

Tên tráng niên kia gào rống liên tục, trong mắt như muốn phún lửa.

Huyện thái gia sợ Hồng thiếu gianói nhiều sẽ lộ việc, vội nháy mắt ra hiệu
nói:

- Hồng thiếu gia mau đi đi, đừng dông dài với kẻ này nữa.

Hồng thiếu gia hiểu ý, liền cười một tiếng dài rồi tự mình bước ra.

Bên này, Lư Vân chứng kiến được sự việc này từ đầu cho đến cuối, trên
lưng hắn bị đánh, trong lòng đau như cắt: "Hay cho một tên quan tham!
Xem bộ dạng của hắn chắc là đã tư lợi, nếu không sẽ không xử án khinh
suất thế này! Ta.. ta tuyệt đối không thể nhận tội, cho dù có bị đánh chết ta
cũng không nhận".

Hắn không cam lòng bị người khác xem là kẻ thế tội, lập tức liền cắn răng
nhịn đau không nhận, sau khi bị đánh mười roi thì hắn liền ngất đi.

Hồng thiếu gia thong dong rời khỏi công đường, ngay lập tức Huyện thái
gia liền sai người bắt lại tên tráng hán kia quát lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.