Lão cái lắc đầu nói:
- Tiểu huynh đệ vận khí rất tốt, nếu không phải là dưới đất đột nhiên có cục
đá, thì quyền này của ngươi lại đánh hụt.
Lư Vân dù té trên mặt đất lại cười to liên tục, nói:
- Tiền bối a tiền bối, xét năm mặt của binh gia. Thứ nhất là đạo nghĩa, thứ
hai là thiên thời, thứ ba là địa lợi, thứ tư là tướng soái, thứ năm là pháp chế.
Lấy thiên đạo tướng pháp bốn thứ mà nói, tiền bối hơn ta gấp trăm lần.
Nhưng ta lại được địa lợi, may mắn đắc thủ!
Lão cái cả kinh, nói:
- Sao, cục đá này nằm trong dự tính của ngươi?
Lư Vân mỉm cười nói:
- Muốn so chiêu cùng cao nhân như tiền bối, há có thể không dốc toàn lực?
Thì ra hắn tự biết bất kể bày ra hư chiêu nào, lão cái đều nắm rõ. Đơn giản
liền đánh cuộc một phen, để dưới đất cục đá làm bản thân vấp ngã, cái ngã
này không giả vờ quả nhiên qua mặt được lão cái.
Lão cái cười to nói:
- Giỏi! Giỏi! Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy!
Lư Vân bò người lên, khiêm tốn nói:
- Tại hạ chỉ là may mắn, kỳ thật luận võ công tiền bối sớm đã thắng ta vạn
lần.