ANH HÙNG CHÍ - Trang 563

- Chỉ cần nàng không đi tìm hắn gây phiền toái, hắn cần gì phải đi?

Nhị di nương ngoài miệng đáp ứng nhưng trong lòng nghĩ: “Tiểu tử này nếu
dám đắc tội với ta, dù thế nào ta cũng sẽ có biện pháp thu thập hắn.”

Đến tết Nguyên tiêu, trong thành Dương Châu đèn đuốc sáng choang. Cả
một vùng sông nước thả đầy những chiếc đèn hoa đủ mọi màu sắc, hết sức
rực rỡ. Ngày hôm đó theo tập tục, dân chúng đến trong thành ngắm hoa đèn
giải câu đối. Biển người như thủy triều mãnh liệt, đúng là cảnh đẹp thái
bình an lạc. Cố gia là đại gia ở Giang Nam, hôm đó trong nhà cũng phi
thường náo nhiệt. Hơn nữa tin tức Cố Tự Nguyên nhậm chức Binh bộ
Thượng thư sớm đã truyền ra. Lúc này dù lão đã vào kinh thành nhưng các
thân hữu đến chúc mừng nối liền không dứt, chính xác là chen lấn như sắp
làm đổ cửa lớn của Cố gia.

Bùi Thịnh Thanh vốn là họ hàng xa của Cố gia, chỉ vì chuyện ấu đả Lư Vân
vỡ lở ra mà thủy chung không dám tới nhà tới chơi, khó khăn lắm Cố Tự
Nguyên mới vào kinh, liền vội tới nhà chúc tết. Nhị di nương thấy hắn đến
thì mặt mày hớn hở, nói với Cố Thiến Hề:

- Hôm nay là hội hoa đăng đẹp mắt hiếm thấy trong thành, các con tuổi trẻ
đừng ở trong nhà, hãy ra bên ngoài một chút đi.

Ý định của Nhị di nương là phải tác hợp cho bọn họ.

Lại nghe Cố Thiến Hề nói:

- Hội hoa đăng thì có gì đẹp? Không phải vẫn như hàng năm sao?

Bùi Thịnh Thanh cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.