ANH HÙNG CHÍ - Trang 593

Lại một lát nữa, Cố Thiến Hề thấy người nọ không đáp, đang muốn chuyển
đề tài thì người nọ lại cười ha hả, tự nói lai lịch:

- Không dấu hai vị, ta hiện tại là một tên người hầu trong nhà người ta. Về
phần tiện danh sao, ha ha, có lẽ không cần bêu xấu!

Ngô Đồng cư sĩ bất giác "Ồ" một tiếng, nàng biết người này khốn khó
nhưng không ngờ hắn luân lạc tới mức phải đi làm nô phó cho người. Thần
sắc Cố Thiến Hề thì kinh ngạc vạn phần, nàng nhìn thanh niên trước mắt
này. Chỉ thấy hắn khí vũ hiên ngang, thần thái bất phàm, tuyệt không ngờ
hắn chỉ là một tên tôi tớ thấp kém. Nhất thời kinh ngạc nói không ra lời.

Qua chỉ chốc lát người nọ liền đứng dậy, lộ vẻ tự giễu nói:

- Phu nhân tiểu thư, tại hạ thân ở nhà người, chỉ là đứa hạ nhân mà cũng
dám ở đây luận từ vẽ tranh, chẳng phải khiến người cười rớt hàm răng sao?

Hắn quay đầu đi thở dài một tiếng, chắp tay nói:

- Chúng ta cũng nên từ biệt.

Dứt lời xoay người đi ra ngoài.

Cố Thiến Hề dịu dàng kêu lên:

- Công tử dừng bước!

Chẳng qua người này không quay đầu lại, chốc lát bước ra cửa lớn, vội
vàng đi thẳng.

Cố Thiến Hề run run một hồi, lúc này mới đứng dậy đuổi theo. Chạy vội tới
cửa thì bóng dáng người nọ sớm đã không thấy. Ngô Đồng cư sĩ đi ra, nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.