ANH HÙNG CHÍ - Trang 692

chính dựa vào cánh tay phải này để thành danh. Nào ngờ lại vô thanh vô tức
bị Tiết Nô Nhi chém xuống, tuy hắn lịch duyệt phong phú nhưng ngộ hiểm
như vậy cũng khóc rống nghẹn ngào, ngã lăn ra đất.

Tiền Lăng Dị cùng Đồ Lăng Tâm lập tức xông lên, giơ kiếm bảo vệ Lưu
Lăng Xuyên, sợ hắn lại bị độc thủ. Các đệ tử Côn Lôn Sơn vội vàng xông
về phía trước, thay Lưu Lăng Xuyên băng bó vết thương cánh tay đã đoạn.

Tiền Lăng Dị chỉ tay tức giận mắng:

- Các ngươi có ý gì! Nhiều lần hạ sát thủ, chẳng lẽ Côn Lôn Sơn chúng ta
mặc cho các ngươi khi dễ như vậy sao?

Tiết Nô Nhi cười lạnh nói:

- Các ngươi đem họ Ngũ giao ra đây, ta sẽ tha cho một đường. Nếu không
tiểu tử này chính là tấm gương cho các ngươi!

Nói xong chỉ về Lưu Lăng Xuyên, thần thái cuồng vọng tựa hồ đám người
Côn Luân đã là gà chó dưới đồ đao của lão.

Kim Lăng Sương hừ một tiếng phất tay, môn hạ đồng loạt rút kiếm, chỉ
nghe y trầm giọng nói:

- Tiết công công, thứ nhất ta kính người là tiền bối, không dám có điểm thất
lễ. Thứ hai công công là nhân vật quan trọng trong triều, Kim mỗ lại càng
không dám có chỗ đắc tội. Chỉ là công công vừa đến đã phá hư quy củ
giang hồ, muốn một mẻ hốt gọn môn nhân bổn phái, hôm nay Côn Lôn Sơn
không còn cách nào, chỉ có chiến một trận mà thôi.

Hắn nói mấy câu này không kiêu ngạo không siểm nịnh, tất cả địch ta đều
thầm khen hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.