ANH HÙNG CHÍ - Trang 695

chó tới cứu thì hắn cũng chỉ còn nước đi theo, sao còn tâm tư nghĩ ngợi
lung tung? Hắn theo sát gã bán mì, thấy đối phương rẽ trái rẽ phải một hồi,
cúi người đi nhanh trong đường mòn vườn hoa, dường như rất quen thuộc
địa hình nơi này.

Không bao lâu, hai người dọc theo vườn hoa vượt qua dãy phòng chính, đã
cách khá xa con ngõ ban nãy. Hai người ngồi xổm dưới tường, tên bán mì
nói:

- Qua tường là đường phố đông đúc rồi. Chúng ta nhảy ra thì những người
kia dù hung ác, cũng không thể ngang nhiên giết người trên đường a!

Ngũ Định Viễn nhẹ nhàng thở ra, nói:

- Đa tạ huynh đài trượng nghĩa, tiểu đệ thực là không biết hồi báo. . .

Ngũ Định Viễn đang muốn nói tiếp thì tên bán mì biến sắc, vội che miệng
của hắn. Ngũ Định Viễn theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy trên nóc
nhà có người đi tới đi lui, không biết là thái giám Đông xưởng hay đám
người Côn Luân Sơn.

Tên bán mì cau mày nói:

- Sao lại tới thêm rất nhiều người như vậy?

Hắn đang tính toán kế thoát thân, Ngũ Định Viễn là người từng trải, thuận
tay nhặt một hòn đá nhỏ dưới mặt đất rồi vận kình ném ra. Nghe thấy cạch
một tiếng, hòn đá bay ra phía ngoài ngõ. Vài tên cảnh giới trên nóc nhà khẽ
kêu một tiếng, liền nhao nhao lao tới nơi hòn đá vừa rơi xuống.

Tên bán mì kia mỉm cười Ngũ Định Viễn, ánh mắt có vẻ bội phục. Lúc này
Ngũ Định Viễn đang ngưng thần, chợt thấy khóe miệng đối phương còn nở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.