ANH HÙNG CHÍ - Trang 697

rùng mình, liếc nhau đã biết gặp phải cao thủ.

Tên bán mì hạ mã bộ, hít sâu một hơi rồi tay phải đẩy ra phía trước. Hắn
biết thời khắc này tình thế vô cùng hung hiểm. Phía sau sắp có truy binh
đuổi tới uy hiếp tính mạng, liền muốn trong một chiêu đánh lui người nọ.

Chưởng lực sắp hiện nhưng tiểu thương kia lại hồ đồ không thèm để ý,
không thèm đón đỡ như không biết lợi hại. Tên bán mì sững sờ, thầm nghĩ:
"Người này sao lại sơ ý khinh địch như thế? Hắn thật là người bán hàng
rong không biết võ nghệ?"

Nào biết mới trì hoãn như vậy, tiểu thương kia đột nhiên đánh ra một
chưởng. Tên bán mì phòng ngự không kịp. Nhất thời trúng chưởng vào
ngực, phun ra một ngụm máu tươi. Ngũ Định Viễn lắp bắp kinh hãi. Xem ra
gã bán mì có nội lực hùng hậu, nào biết kinh nghiệm đối địch lại kém như
vậy, chỉ một thoáng mà dễ dàng trúng bẫy của người.

Trong lòng kinh hãi, Ngũ Định Viễn liền phi chân đá tới tiểu thương. Tiểu
thương thối lui một bước đồng thời mím môi làm rít gào. Chỉ một thoáng
bốn phía vang lên những tiếng la ó. Một đám người ngựa đột nhiên hiện
thân bao vây hai người.

Ngũ Định Viễn thấy bọn họ mặc trang phục Đông xưởng. Xem ra đúng là
nhân mã của thế lực này thì cả kinh, lại thấy sắc mặt tên bán mì tái nhợt như
đã bị thương không nhẹ. Ngũ Định Viễn không muốn liên lụy tánh mạng
của hắn, nghĩ thầm: "Dù sao Vương ninh đại nhân đã thất thế, thế gian
không còn ai cứu được ta, hôm nay tránh không khỏi đại nạn, ta cần gì hại
thêm một mạng người?"

Liền thấp giọng hướng sang nói với tên bán mì:

- Vị bằng hữu này, bọn họ muốn bắt chỉ một mình ta, ngươi mau chạy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.