ANH HÙNG CHÍ - Trang 779

Lư Vân nhìn quanh khắp vách cốc, thấy phía dưới có một sơn động, liền
nói:

- Chúng ta mau leo xuống chỗ ấy, có thể trốn được một lát.

Hai người chậm rãi bò xuống sơn động, tuy nhỏ nhưng bên trong đủ chỗ
cho hai người nương náu.

Lư Vân đang muốn lên tiếng, chợt nghe xa xa truyền đến tiếng động. Ngũ
Định Viễn cả kinh liền ra hiệu cho Lư Vân rồi chậm rãi ra ngoài thăm dò,
thấy Trác Lăng Chiêu đang như một con nhện đang bò trên các tuyệt vách
dò xét. Ngũ Định Viễn vội nắm chặt ngân thoa, nấp nơi cửa động. Chỉ cần
Trác Lăng Chiêu bò tới liền ra tay ám toán.

Cũng may sơn cốc này rất dài rộng, Trác Lăng Chiêu tìm kiếm một hồi
không thấy Ngũ Lư hai người thì đành trèo lên. Lư Vân thấy võ công của
Trác Lăng Chiêu cao cường, nhớ tới hai người từngđối chưởng thì trong
lòng phát lạnh.

Mắt thấy Trác Lăng Chiêu đã đi xa, hai người mới tạm yên lòng. Thương
thế của Ngũ Định Viễn không nhẹ. Lư Vân liền điểm huyệt giúp hắn cầm
máu nhưng vết thương quá sâu nên máu vẫn chảy ra. Hắn liền xé vạt áo
băng bó vết thương cho Ngũ Định Viễn.

Qua một hồi máu đã được cầm. Ngũ Định Viễn thở gấp nói:

- Đa tạ.

Hắn thấy sắc mặt của Lư Vân cũng trắng bệch, nói:

- Vừa rồi ngươi đối chưởng cùng họ Trác đã bị nội thương?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.