ANH HÙNG CHÍ - Trang 78

- Ngũ bộ đầu, trên đời này làm gì có chuyến bảo tiêu nào mà không gặp
chút ít phiền toái chứ? Tiêu cục chúng ta làm ăn nhỏ, không dám khiến Ngũ
gia quan tâm.

Ngũ Định Viễn thấy khó khăn đành nói:

- Tề sư phụ, lần này tại hạ không phải là lấy lòng người, lại càng không
muốn đắc tội quí tiêu cục, nhưng ta thân là quan sai, xảy ra đại sự như vậy
không thể không làm rõ chân tướng vụ án nên mong Tề sư phụ cảm thông.

Tề Nhuận Tường nhìn hắn, cầm chén trà khẽ nhấp một ngụm nói:

- Thẳng thắn mà nói, lão phu tung hoành Tây Lương hơn ba chục năm chỉ
dựa vào cái mạng già cùng hai nắm đấm, trước nay không có quan hệ gì với
quan phủ. Tâm ý của Ngũ bổ đầu lần này lão phu xin nhận.

Ngũ Định Viễn nghe lão nói vậy thì khẽ nhướng mày, cũng hiểu ra Tề
Nhuận Tường có ý ngầm trả thù, thực sự không coi nha môn ra gì. Trong
lòng thấy khó chịu nhưng Yến Lăng tiêu cục vốn là khổ chủ của vụ án, bọn
họ không muốn nói rõ tình tiết thì cũng không tiện truy hỏi.

Ngũ Định Viễn trầm ngâm một lúc, liền nói với Tề Nhuận Tường:

- Tề sư phụ, xem qua vết thương của người chết chưa?

Sắc mặt Tề Nhuận Tường đại biến nhưng lập tức bình thản trở lại:

- Đã xem qua! Ngũ bổ đầu khổ công mở ra mấy cái lỗ lớn trên thi thể huynh
đệ ta, không muốn nhìn cũng thật khó.

Ngũ Định Viễn nghe giọng điệu trách cứ của lão chỉ biết cười gượng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.