ANH HÙNG CHÍ - Trang 865

- Lương Châu Tri phủ Lục Thanh chính đã phát ra công văn truy nã, xem ta
là đạo tặc. Tiểu nhân là người mang tội, đại nhân sao lại tiến cử ta làm
quan?

Liễu Ngang Thiên cười hắc hắc, nói:

- Nói đến chỗ này, chính là chuyện trong cửa quan a! Ngươi ngẫm nghĩ đi,
trong tay lão phu nắm giữ điểm yếu của Giang Sung. Nếu ta gửi nó đến
Hình bộ, Giang Sung còn sức xen vào chuyện này sao?

Nhìn thấy một hồi vất vả bôn ba, cuối cùng đã thành như nguyện. Trong
lòng Ngũ Định Viễn kích động, nước mắt chỉ chực trào ra.

Liễu Ngang Thiên lại nói:

- Giang Sung vì che dấu tội chứng bán nước, không tiếc tàn sát bách tính,
hãm hại đại thần, có thể nói nhân thần cộng phẫn. Có điều người này rất
giảo hoạt, mặc dù chúng ta đã có tấm da dê nhưng vẫn phải cẩn thận điều
tra, ngày sau mới có thể định tội hắn. Việc này còn phải chuẩn bị tốt một
phen.

Dương Túc Quan nghe xong, liền gật đầu đồng ý.

Ngũ Định Viễn rơi lệ nói:

- Hầu gia, thảo dân thật hổ thẹn, là bộ đầu Tây Lương mà lại vô năng không
thể giúp bá tánh thoát khỏi thống khổ. Mặc cho Giang Sung sát hại toàn gia
Yến Lăng tiêu cục, việc này quả thật là mối hận nhất trong đời tiểu nhân.
Đến nay nửa đêm đi ngủ vẫn còn hồi tưởng, không thể an tâm nhắm mắt.
Tiểu nhân xin ngài chủ trì công đạo, đem đám hung đồ ra công lý. Nếu có
gì sai bảo, dù bôn ba ngàn dặm thì Hầu gia chỉ cần phân phó một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.