ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1089

khẳng định phải phát triển thế lực của mình, đến lúc đó thì cần nhân tài của
các phương diện. Nhưng những người này đều là chỉ có thể gặp không thể
cầu, Hoàng Dật rất khó đi tìm người tài giỏi như thế, cái này cần duyên
phận, không thể cầu.

"Miểu Sát, anh chừng nào thì đi?" Lúc này, Vân Tứ Hải hỏi.

" Buổi sáng ngày mai đi!"

"Vì sao không ở lại thêm vài ngày? Chổ chúng tôi có đồ ăn ngon, có

rượu xịn uống, có anh em, có mỹ nữ, cái gì đều có, nghỉ ngơi thêm vài ngày
đi! Phải biết hưởng thụ cuộc sống chứ!" Vân Tứ Hải khuyên.

"Tôi muốn đi tìm một người, cô ấy còn đang chờ tôi." Hoàng Dật nói

xong, không khỏi ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu, cùng một bầu trời,
lúc này ở đẩy uống rượu chúc mừng, nhưng Long Đô đã gặp nạn đói toàn
thành, cơ bản là một tòa phế đô.

"Vậy sau này có chuyện gì cần hỗ trợ, cứ việc gọi chúng tôi." Đao

Phong vỗ vỗ vai của Hoàng Dật, "Tới, tiếp tục uống rượu!"

. . .

Tiệc chúc mừng này kéo dài liên tục tới sau nửa đêm, lúc này, Đao

Phong, Lâm Dật Khâm, Vân Tứ Hải những người này cơ bản đều đã nằm
ngủ trên mặt đất. Lửa trại hừng hực cũng dần dần trở nên yếu ớt, trên sân
chỉ có mấy người còn đang nói chuyện.

Hoàng Dật logout, về tới Hoa Hồng Ngục Giam.

Lúc này, trong Hoa Hồng ngục giam cũng là đêm khuya, Hoàng Dật

còn chưa có buồn ngủ, hắn mở cửa phòng, đi tới hành lang. Bốn phía mơ
hồ truyền đến từng tiếng ngáy, tội phạm trong ngục giam đều đã ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.