lâu đại quân của Sa Đạo Vương, đành phải suất quân vào Long Đô, kết quả
vẫn bị nhốt đến bây giờ.
"Sách lược của Tần Thời Vũ quá bảo thủ, ả ta tử thủ Long Đô rốt cuộc
là vì cái gì?" Lông mày của Hắc Man trưởng lão nhíu lại thật sâu, dưới mũ
ẩn dấu có vẻ có chút âm trầm.
"Ai biết được! Trong mắt bọn họ, tôi làm sao không phải một người
ham thích công lao. Cho dù chúng ta là chính xác, trong mắt bọn họ cũng là
sai lầm. Trên đời không có phân đúng sai, chỉ có lợi ích khác biệt. Chúng ta
suất lĩnh 20 vạn Bán Thú Nhân viễn chinh Tuyệt Vọng bình nguyên cũng là
như vậy, trong mắt của những người đó, chúng ta cũng là quân xâm lược."
"Nếu như Tần Thời Vũ thật sự không chịu giao quyền, chúng ta chỉ có
thể. . . Hừ!" Hắc Man trưởng lão nói xong, hừ lạnh một tiếng.
"Tôi sẽ xem tình huống mà hành động! Nếu như mấy ngày nay ả tiếp
tục cố chấp, chúng ta chỉ có thể ra hạ sách. 20 vạn đồng bào của chúng ta
không có thời gian tiêu hao ở chỗ này, viễn chinh Tuyệt Vọng bình nguyên
mới là nhiệm vụ quan trọng nhất của bộ tộc chúng ta."
"Ừm! Phong Chí, hai năm nay, ngươi lập không ít công lao cho bộ tộc
chúng ta, chờ chúng ta viễn chinh chiến thắng trở về, ta sẽ tiến cử ngươi
với tộc trưởng bộ tộc, khiến cho ngài ấy đứng ra đem ngươi đưa đến Trung
Ương đại lục. Trung Ương đại lục, là thánh địa hội tụ một trăm chủng tộc
của thế giới này, thánh địa của Bán Thú Nhân chủng tộc ta cũng ở đây.
Trong thánh địa chủng tộc, ngươi nhìn thấy cường giả của các đại lục, của
các bộ tộc Bán Thú Nhân khác, tiến hành giao lưu cùng bọn chúng, thậm
chí được người mạnh nhất của chủng tộc Bán Thú Nhân tài bồi. Nếu như
ngươi có thể tiến thêm một bước, ngồi lên vị trí tộc trưởng của toàn bộ
chủng tộc Bán Thú Nhân, vậy ngươi sẽ trực tiếp thống lĩnh các bộ tộc Bán
Thú Nhân của các đại lục, đến lúc đó, bộ tộc của chúng ta, cũng sẽ là
vương tộc tôn quý nhất."