Lúc này, người đã đến đông đủ không khác biệt lắm, tất cả đều lẳng
lặng nhìn hắn, mà người còn lại phần lớn đều về phòng giam của mình,
lẳng lặng chờ đợi hắn mở miệng.
"Các vị!" Hoàng Dật cao giọng nói, âm thanh rõ ràng vang lên trong
mỗi một phòng giam từ tầng một đến tầng năm, "Mọi người bị giam ở chỗ
này, không có ngày mai, không có tự do, loại sinh hoạt này phải kéo dài
liên tục cả đời, đây là không thể chịu đựng được." Hoàng Dật nói xong,
nhìn Lôi Thân một chút, nói: "Tôi đã từng trò chuyện với Lôi ca, anh ấy rất
hy vọng các người có thể thu được một loại tự do khác, tự do trên ý thức.
Nói vậy tất cả mọi người nghe nói qua Thế Giới Thứ Hai."
"Hả? Làm sao vậy?" Lôi Thân đột nhiên hỏi, biến sắc.
Tội phạm còn lại cũng càng hiếu kỳ, nghe ngữ khí của Hoàng Dật, tựa
như có tin tức tốt gì về Thế Giới Thứ Hai. Bọn họ tất cả đều nhìn chằm
chằm Hoàng Dật.
"Lôi ca muốn mỗi người trong ngục giam đều có thể tiến vào Thế Giới
Thứ Hai, thật ra tôi cũng rất muốn. Vì thế, tôi trải qua nỗ lực, rốt cục thu
được cơ hội này." Hoàng Dật tung một tin tức nặng ký.
"Ừm? Cái gì? !" Lôi Thân đột nhiên kinh ngạc kêu một tiếng, "Sao
cậu có thể tranh thủ được cơ hội này? Cậu không phải vẫn bị giam ở chỗ
này sao? Sao có thể có cơ hội như vậy?"
"Đúng vậy! Chúng tôi muốn đi vào Thế Giới Thứ Hai, nhưng căn bản
không có cách nào khác liên hệ cùng người bên ngoài, cho dù có thể liên
hệ, cũng rất khó đem thiết bị giả thuyết đưa vào!" Trong đám người cũng
toát ra một ít âm thanh nghi hoặc.
Hoàng Dật nhìn quanh mọi người một lần, sau đó đưa tay móc ra một
món đồ từ trong túi của mình.