ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 187

"Ai da! Bảo bối ngoan, đừng khóc!" Con thần thú nghe mèo trắng nhỏ

oa oa khóc lớn, sắc mặt nhất thời thay đổi, ngay cả ánh mắt đều hòa tan,
nhanh chóng dỗ dành: "Được rồi được rồi, không đùa các con nữa, mẹ của
các con tuy rằng đã chết, nhưng thần là một loại tồn tại vượt ra khỏi sinh tử
của thế gian mà!" Nói xong, quay đầu nhìn bốn phía một chút, ôn nhu triệu
hoán: "Trở về đi! Tiểu Bạch!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.