ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 333

không phù hợp yêu cầu của ông lão, mà vật phẩm còn lại thì bình thường,
không cách nào đại biểu thuần khiết.

Hoàng Dật tựa như thật sự không có biện pháp lên thuyền.

Đúng lúc này, Hoàng Dật linh quang chợt lóe, bỗng nhiên nghĩ tới một

thứ, hắn lập tức vươn tay, sờ sờ phía sau, lấy ra một búp bê vải!

Con búp bê vải này chính là do cô bé ở quán trọ Mộc Tê đưa cho hắn,

cô bé ấy tâm tư thuần khiết, tràn ngập chất phác, đồ do cô bé đưa hẳn là có
thể đại biểu thuần khiết.

Ông lão nhìn búp bê vải trong tay của Hoàng Dật một chút, hơi sửng

sốt, tựa như không ngờ rằng Hoàng Dật thật sự có thể lấy ra một vật phẩm
thuần khiết như thế, gật đầu, nói: "Được rồi! Coi như cậu thông qua khảo
nghiệm, lên thuyền đi!"

Hoàng Dật thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa đem búp bê vải treo ở

phía sau, ôm mèo trắng nhỏ lên thuyền, tiểu Uông và con khỉ nhỏ cũng lên
thuyền theo.

Ông lão cầm lấy mái chèo, đẩy thuyền nhỏ đi tới, khai phá lớp sương

mù dày đặc trong bóng đêm, đi về hướng giữa hồ nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.