ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 332

Lúc này, Hoàng Dật rốt cục ôm mèo trắng nhỏ đi qua, tiểu Uông và

con khỉ nhỏ cũng theo ở phía sau.

"Xin lỗi, đã trễ thế này còn quấy rối ông." Hoàng Dật đi tới thuyền

vừa, lễ phép nói.

"Người tuổi trẻ, cậu kiên trì đợi ta lâu như vậy, là có chuyện gì sao?"

Ông lão quay đầu nhìn về phía Hoàng Dật, con mắt của ông rất đục, thoạt
nhìn giống như là một ông lão bình thường.

"Con muốn đi đến đảo nhỏ trong hồ." Hoàng Dật nói xong, nhìn mặt

hồ mênh mông.

"Sát khí trên người cậu quá nặng, đã từng giết qua không ít người,

Bạch Long hồ không chào đón người như cậu." Ông lão lắc đầu, ngay sau
đó ông nhìn mèo trắng nhỏ trong lòng của Hoàng Dật một chút, bổ sung:
"Bất quá, con mèo nhỏ trong lòng cậu thật ra rất thiện lương, chưa bao giờ
sát sinh, hơn nữa khí tức của nó cũng tương xứng với Bạch Long hồ, nó
thật ra có thể nhập hồ."

"Vậy con phải làm như thế nào mới có thể đi vào hồ nước?" Hoàng

Dật hỏi. Hắn lo lắng khiến cho mèo trắng nhỏ đơn độc tiến vào hồ nước, vô
luận thế nào, hắn đều phải đi cùng mèo trắng nhỏ, trừ phi là trạng thái tuyệt
đối an toàn, nếu không hắn lo lắng rời đi.

Ông lão nhìn Hoàng Dật, nói: "Trong huyết dịch của cậu tựa như trời

sinh đã đầy rẫy dục vọng giết chóc, loại khí tức này đã thấm nhiễm vào mỗi
nơi trên người cậu, nếu như cậu có thể lấy ra một vật phẩm chân chính đại
biểu cho thuần khiết, vậy ta cho phép cậu lên thuyền, đưa đò cho cậu."

Hoàng Dật trầm tư một hồi, mở trữ vật giới chỉ nhìn một chút.

Trong trữ vật giới chỉ của hắn, phần lớn là một ít trang bị và tài liệu,

những cái này đều là thông qua chiến đấu và giết chóc thu được, hiển nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.