ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 519

thủ ám sát chủ tịch liên bang, nhưng không cách nào nắm tay với một cô
gái.

Đi qua đường phố, Hoàng Dật đi tới một sân rộng. Ở đây suối phun

bắn ra bốn phía, dòng người bắt đầu đông hẳn, chú hề trang điểm rất đậm
đang lộn nhào té ngã, dẫn tới khán giả xung quanh cười ha ha, có ma thuật
sư mang mũ cao biểu diễn ma thuật, khiến cho đám nhỏ xung quanh tấm
tắc lấy làm kỳ. Nếu như không có chiến đấu, hắn có thể sẽ dừng lại ở Kinh
Cức thành, sống cuộc sống bình tĩnh, mỗi ngày nhìn cảnh đêm, nhìn chú hề
và ma thuật sư biểu diễn, nhìn ngọn đèn vạn nhà, nhìn đôi tình nhân bên
cạnh hồ nước anh anh em em. . .

Buổi tối càng ngày càng khuya, người trong sân rộng dần dần tán đi,

trở nên hiu quạnh, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, thổi rơi lá cây, ban đêm của
Kinh Cức thành rốt cục quạnh quẽ tới.

Chú hề ấy đã không còn khán giả, cũng thu hồi nụ cười, nhìn sân rộng

quạnh quẽ, thở dài một tiếng. Sau đó chú hề dọn quầy hàng, giẫm lên cái
bóng cô độc dưới ánh trăng, chậm rãi đi vào chỗ sâu trong bóng đêm,
phương xa mơ hồ truyền đến tiếng ca hư vô mờ mịt--

Tôi chỉ là chú hề hèn mọn, nhào lộn mấy cái một phen, chỉ chờ bạn vỗ

tay một cái, đoàn người sau khi tản đi, bóng đêm trở nên mông lung, ánh
trăng cũng sẽ theo tôi.

Tôi không phải chú hề cô độc, sau khi bạn cười, không cần nhớ kỹ tôi,

lúc tắt đèn, ánh sao khắp bầu trời, sáng sủa nhất chính là tịch mịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.