Nhất thời, một xiềng xích hàn băng thô to, cấp tốc hình thành giữa cây
chùy và Man Liệt, đồng thời vây khốn cả hai, làm cả hai bị trói buộc lại,
hành động của một phương, sẽ bị một phương khác kiềm chế.
Cái kỹ năng này Hoàng Dật chưa bao giờ gặp qua, hẳn là kỹ năng
chủng tộc của Độc Cô Lãnh Tàng, chủng tộc hi hữu có 3 kỹ năng chủng
tộc, cái kỹ năng này thanh thế không lớn, xem ra hẳn là một kỹ năng bình
thường, không giống như là đại chiêu chủng tộc, thời gian kéo dài phỏng
chừng sẽ rất ngắn.
Hoàng Dật tranh thủ thời gian, cấp tốc vung Man Chuy đập trên người
Man Liệt, món vũ khí mà Man Liệt đã từng đưa cho con trai cùng tên của
gã, lúc này lại hung hăng nện trên người gã, mang đi từng miếng thịt bị
nghiền nát!
Độc Cô Lãnh Tàng ở xa không ngừng thả ra công kích cường đại, hai
người đều đem năng lực tấn công cực hạn nhất của mình hiện ra, tạo thành
thương tổn lớn nhất trong thời gian tấn công quý báu này!
Rốt cục, giá trị sinh mệnh của Man Liệt đã giảm xuống tới 1 cuối cùng
%! Gã dù sao cũng đang trong trạng thái trọng thương, thực lực không bằng
trước, hơn nữa hai người chơi công kích gã, đều là người chơi có nghề
nghiệp hi hữu cường đại, đều có một vài kỹ năng cổ quái, làm cho người ta
khó lòng phòng bị.
"Răng rắc!" Rốt cục, xiềng xích trên người của Man Liệt vỡ ra, thời
gian của kỹ năng kết thúc, gã một lần nữa thu được tự do, nhưng cũng đã là
một tổ ong rồi.
"A!" Man Liệt chống đỡ thân thể trọng thương, nổi giận không cam
lòng gầm lên một tiếng với Hoàng Dật và Độc Cô Lãnh Tàng hai người!
Âm thanh gã tràn ngập bi tráng thê lương, tràn ngập không cam lòng, tràn
ngập cô đơn của một đời kiêu hùng, tràn ngập lưu luyến đối với sinh mệnh.