ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 74

yếu.” Bì Hữu Lộc bổ sung thêm. Chưa từng đoán trước kết quả chẩn đoán
như thế, khiến Lạc Hình Thiên có một chút giật mình kinh ngạc, vẻ mặt
khiếp sợ phá lệ xuất hiện tại trên mặt hắn. “Nàng có thai?” Hắn trong
miệng lặp lại một câu, trên mặt thần sắc không biết là hỉ vẫn là kinh. “Đúng
vậy, gia, tiểu phu nhân đã có thai hai tháng.” Bì Hữu Thọ chạy nhanh nói:
“Gia xin thả lỏng, chúng tiểu nhân lập tức kê vài đơn thuốc dưỡng thai, làm
cho tiểu phu nhân điều dưỡng thân thể, cam đoan không có nửa điểm sai
lầm, bình an sinh hạ con nối dòng cho gia.” “Chúc mừng gia!” Lạc gia sẽ
có tiểu chủ tử ! Đồ Mục mừng rỡ ra miệng. Lệ mâu bắn ra hào quang cực
nóng, đường cong lãnh ngạnh kì dị nhu hòa, chỉ có Lạc Hình Thiên mới
biết, ở sâu trong nội tâm mình có một đoàn hỏa diễm, đó là một loại mãnh
liệt nói lên hắn đang mừng như điên. Một lát cũng không trì hoãn, hắn lập
tức hạ lệnh lên đường suốt đêm hướng Ô Thác đi đến. Thế sự chuyện xấu
nhiều lắm, còn có những nguy hiểm không thể dự đoán trước được, hắn
không thể lại làm cho nàng có bất cứ hiểm họa nào, chỉ có trong phạm vi
thế lực Lạc gia, hắn mới có thể an tâm! Trong màn đêm, hơn hai mươi
người ngựa đang nhanh chóng xuyên qua sa mạc. Khác với Lạc Hình Thiên
vui sướng, Nhan Ca khi biết tin tức mình mang thai, cả người đều mộng.
Mang thai? Tại sao có thể như vậy? Nàng cuộn mình ở trên trường kỉ xe
ngựa không nhúc nhích, thật lâu không thể hoàn hồn. “thân mình của ngươi
quá yếu, cần hảo hảo điều dưỡng, biết không?” Lạc Hình Thiên nắm tay
nàng, lại bị nàng không tiếng động giãy thoát. “Ngươi…… Mất hứng sao?”
Hắn thử hỏi. Nàng vẫn là không có trả lời, luôn luôn mở to mắt trống rỗng
vô thần, coi như nhìn vật thể không tồn tại trong không khí, đối lời hắn nói
ngoảnh mặt làm ngơ. Lạc Hình Thiên đáy lòng dâng lên một trận thất lạc.
Chẳng lẽ…… Nàng không muốn đứa nhỏ này? Điều này giống như thùng
nước đá từ đầu đổ xuống, nháy mắt dập tắt đáy lòng tràn đầy mừng như
điên, cũng làm cho hắn cả người nháy mắt tỉnh táo lại. Cằm dưới bỗng
dưng căng thẳng, hắn xoay người đưa lưng về phía nàng, thật sâu hô hấp.
“Nếu…… Nếu ngươi không muốn đứa nhỏ này, hết thảy đều tùy ngươi.”
Hắn ngữ khí lạnh như băng, sau khi gian nan nói xong liền vén rèm nhảy
xuống xe ngựa, sải bước rời đi. “Gia?” Đồ Mục lập tức đuổi kịp. “đem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.