ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 73

lấy một quân cờ, mới phát hiện bàn cờ này được chế tạo từ nam châm, mà
quân cờ, trà cụ cùng ánh nến, đều được làm bằng thiết. Chính xem, đột
nhiên xe thoáng ngừng lại, tiếp theo rèm được vén lên, Lạc Hình Thiên đi
vào. “Đỡ hơn sao?” Trong tay hắn cầm túi nước, đưa đến trước mặt nàng,
mâu quang tất cả đều là nhu tình, “Uống nước, hảo hảo nghỉ ngơi.” Nhan
Ca yên lặng tiếp nhận, đem quân cờ trong tay nhẹ nhàng mà thả lại đến trên
bàn. Lạc Hình Thiên ngồi ở đối diện, xem nàng, khẽ cười nói: “Chúng ta
trước đi Ba Khâu tìm đại phu xem một cái đi.” Nhan Ca không nói lời nào,
bên tai nghe trục xe ngựa chuyển động, đáy lòng một mảnh mờ mịt. “Bì gia
y quán” Phúc Lộc Thọ tam huynh đệ đang nhìn đến nhân mã của Lạc gia,
khó tránh khỏi lại là một trận luống cuống tay chân, ba người ân cần đứng
ở ngoài xe ngựa, chuẩn bị đợi Lạc Hình Thiên xuống xe. “Gia, ngài không
phải hồi kinh đô rồi sao, thế nào lại phản hồi đến địa phương quỷ quái
này?” Bì Hữu Phúc tất cung tất kính hỏi. “Gia, ngài có phải hay không cảm
thấy huynh đệ tiểu nhân ba người còn có chút bản sự, đồng ý chúng tiểu
nhân đi theo bên người gia?” Bì Hữu Lộc đầy cõi lòng chờ mong hỏi. “Gia,
vị này là……” Bì Hữu Thọ vẻ mặt nghi vấn hỏi. Ba người ánh mắt không
hẹn mà cùng nhìn về phía thân hình bẻ bỏng được nam nhân tự mình ôm
xuống xe, lại chặt ôm vào trong lòng, giống như ôm bảo bối, rốt cuộc là
loại người nào a? Khi vào y quán, Lạc Hình Thiên mới nhẹ nhàng đặt thiên
hạ đang say ngủ lên trên giường, dường như sợ giai nhân bừng tỉnh, dừng
một chút, đại khái là ngại y đệm chăn y quán bẩn, lại lấy áo choàng của
mình phủ lên, mới ngồi vào ghế bên cạnh. Làm Bì gia huynh đệ nhìn đến
kiều nhan đã từng quan biết, một đám nghẹn họng nhìn trân trối. Này
không phải là tiểu nương tử góa chồng sao? Hôm kia không phải không
thấy bóng dáng? Làm nửa ngày nguyên lai còn đi theo gia a! Lạc Hình
Thiên cũng không nói nhiều, trong miệng nhàn nhạt toát ra hai chữ: “Khám
bệnh.” “Dạ, gia.” Bì Hữu Phúc thay tiểu nương tử kia bắt mạch, dương
mày, lại bảo hai cái đệ đệ cũng đi lên chẩn đoán một phen, Lạc Hình Thiên
thấy thế, trong lòng không khỏi lo âu, “Là bệnh gì?” “Không phải bệnh.”
Bì Hữu Phúc khom người đối Lạc Hình Thiên nói: “Là hỉ mạch.” “Tiểu phu
nhân có thai, khí huyết không đủ, hơn nữa mệt nhọc, thân mình có chút suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.