cho nó đi”.
Hắn cau mày: “Tùy … Em cẩn thận đừng để bị cắn”.
“Tên là gì? Dollar thế nào? Em yêu dollar, mong dollar luôn ở bên em”.
Con chó con đang uể oải nằm bò dưới đất đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi như
hiểu được, F cũng phải bật cười.
02
Dao bị tật ở chân trước, chân ngắn chạy khập khiễng rất ngốc nghếch đáng
yêu. Tôi dẫn nó ra ngoài đi dạo, nó ngờ nghệch cắm đầu xuống đất đánh
hơi, cốc một tiếng đụng đầu vào cột điện, quay quay hai vòng không nhận
ra tôi nữa, chạy theo sau người khác một hồi lâu. Tôi dở khóc dở cười:
“Đứa nhỏ này sao ngốc thế chứ?”
F kun cười lạnh: “Giống mẹ nó”.
“ … ”
03
Có lúc tôi lười không muốn xuống lầu, năn nỉ F kun dẫn Dao xuống lầu đại
tiện, hắn rất không vui, bị tôi mè nheo quá mới miễn cưỡng đồng ý. Có
hôm tôi đi làm về muộn, gặp cả hai dưới đường. Người nào đó tay đút túi
quần lơ đãng đi phía trước, Dao loạng choạng đi theo sau, thỉnh thoảng
ngửi ngửi bụi cỏ, người nào đó quay lại lừ mắt, Dao sợ hãi lập tức khập
khiễng chạy theo.
Một con Chow Chow to đùng đi tới trước mặt, tôi thót tim, có thể là khi
còn bé bị cắn để lại ám ảnh tâm lí, Dao rất sợ những con chó to. F kun đi
được mấy bước phát hiện nó không theo kịp, quay lại nhìn Dao đang sợ hãi
không dám đi. Một người một chó nhìn nhau một lát, thấy F kun lạnh lùng