ANH KHÔNG THÍCH THẾ GIỚI NÀY, ANH CHỈ THÍCH EM - Trang 43

Tôi thở phào nhẹ nhõm, lại không biết lần phẫu thuật này mạo hiểm rất lớn.
Bác sĩ nói không loại trừ khả năng chết trong khi phẫu thuật, mẹ vừa khóc
vừa kí thỏa thuận.

Sau khi phẫu thuật tôi nằm trong phòng hồi sức đặc biệt 8 tiếng. Quan
Triều nói đó là 8 tiếng giày vò nhất của gã trong đời này. Gã nói khi đó gã
đứng trên hành lang bệnh viện, nghĩ rất nghiêm túc, nếu tôi không qua khỏi
gã sẽ đổi tên thành tên tôi, thay tôi tiếp tục sống trên đời này.

May mà phẫu thuật rất thành công, bây giờ tôi có thể chạy có thể nhảy.

Có một chi tiết tôi nhớ rất rõ. Để dẫn lưu máu sau phẫu thuật, bác sĩ cấy
một ống dẫn lưu dài hơn 30 phân bên cạnh cột sống tôi, mười ngày sau khi
phẫu thuật phải rút ra.

Tôi là người chịu đau rất giỏi, lúc rút ra vẫn cắn răng chịu đựng, cảm nhận
rất rõ chiếc ống đó cọ vào xương rút ra từng tấc từng tấc một, đau đến mức
cả người run lên. Quan Triều vẫn đứng bên cạnh nắm tay tôi. Đại khái mất
mười phút, cuối cùng rút được chiếc ống ra, Quan Triều vẫn còn nắm tay
tôi. Tôi kêu gã buông tay ra, gã không có phản ứng. Tôi ngẩng đầu lên, ý
nghĩ đầu tiên là cho rằng mình nhìn nhầm.

Không ngờ gã lại khóc.

Gã cúi đầu nghẹn ngào, vai rung lên từng hồi, tay còn nắm tay tôi không
chịu buông.

Sau đó tôi luôn trêu gã vì chuyện này, tôi nói anh thật là mất mặt, đàn ông
con trai mà khóc rưng rức trước mặt bao nhiêu người.

Tôi cho rằng gã sẽ độc mồm độc miệng phản kích như bình thường, ai ngờ
gã nói: “Đúng vậy, em gái quá kiên cường, anh trai không giúp được gì, chỉ
có thể khóc giúp nó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.