ANH KHÔNG THÍCH THẾ GIỚI NÀY, ANH CHỈ THÍCH EM - Trang 96

Đàn ông có lúc đúng là non nớt.

02

Trước kia một chị cùng trường nói với tôi khi vừa tới Bắc Kinh chị rất
không thích ứng.

“Hẹn bạn năm rưỡi ăn cơm, ba giờ đã bị kéo ra khỏi nhà. Chị không hiểu
sao phải đi sớm như vậy. Bọn chị lên xe buýt, chị cảm thấy xe buýt đi lảo
đảo, qua mấy chiếc cầu, lại qua mấy con sông, chị không biết có phải bắt
nhầm xe đến Thiên Tân hay không. Đến lúc xuống xe, bạn chị nói với chị
còn phải bắt hai chuyến tàu điện ngầm nữa. Khi đó chị suy sụp luôn, ngồi
dưới đất khóc lớn, vừa khóc vừa nói tại sao Bắc Kinh lại rộng như vậy
chứ”.

Tôi coi như chuyện cười, cười ha ha một hồi lâu.

Lúc đến Bắc Kinh mới biết là thật, không hề khoa trương một chút nào.

Năm đầu tiên hắn ở khu Hải Điện, tôi ở khu Triêu Dương, mỗi lần chúng
tôi muốn gặp nhau phải bắt xe mất hai tiếng.

“Sao em cứ cảm thấy như đang yêu xa nhỉ?”

Hắn gật đầu: “Anh cũng cảm thấy thế”.

Chẳng bao lâu sau hắn mua một chiếc xe.

“Lãng phí tiền làm gì?”

“Anh sợ em vất vả quá”.

Tôi hết sức cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.