ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 111

Một lần tôi, Tam gia và Y đi ăn. Lúc đi dưới một hàng cây bạch đàn

chanh, tôi lại cảm thấy như có hạt mưa.

Tôi hô lên: “Mưa rồi!”

Tam gia bình thản đáp: “Ừ.”

Y nhìn trời rồi nói với tôi bằng giọng hoài nghi, “Đâu có mưa.”

Tôi còn hoài nghi hơn tên này: “Y, cậu không nhận ra à? Mưa dày hạt

luôn đó!”

Y nói: “Không mưa thật mà.”

Bất chợt Y như nghĩ ra điều gì, liền giơ tay chỉ vào khoảng sân trống

phía xa xa cho Tiểu Bố xem: “Cậu nhìn bên kia khô ráo mà bên này lại ướt,
đúng không?”

Tôi nhìn khoảng sân trống đó, “Ờ, đúng nhỉ? Sao lại thế?”

Y ngạc nhiên hỏi: “Cậu không biết tí gì về tình hình ở trường đại học

Hạ Môn này à? Đây không phải mưa mà là nước tiểu của ve trên lá cây
đó.”

Tôi mắt chữ O mồm chữ A như thế này: “( ⊙ o ⊙) Hả?”

Tam gia đứng cạnh cười rũ rượi.

Cánh cửa dẫn đến thế giới mới của tôi bất chợt được mở ra, nhớ tới

mấy ngày nay phải hứng chịu “nước tiểu của ve”, tôi thấy khắp người cứ
khó chịu thế nào ấy!

Ăn xong trên đường về lúc đi qua hàng cây vừa phải hứng chịu “nước

tiểu của ve”, tôi sợ hãi ôm lấy đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.