ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 45

Ấn tượng sâu nhất là vào kỳ nghỉ hè của một năm nào đó, có đến nửa

già số bài tập của môn toán tôi còn chưa động chạm tới, mặc dù biết chắc là
thầy cô sẽ không xem nhưng trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy bất an,
liền gọi điện thoại cầu cứu Tam gia. Tam gia nói: “Tớ làm xong rồi, cậu
sang lấy về đi.”

Tôi vui vẻ tung tăng bước lên xe bus đi từ trung tâm cũ đến trung tâm

mới tìm gã. Tôi vừa xuống xe đã thấy Tam gia đứng chờ sẵn ở trạm dừng,
thấy tôi chẳng nói chẳng rằng liền đưa luôn cuốn vở bài tập vào tay tôi.

Tôi ngơ ngác đón lấy, nói một tiếng “cảm ơn”, khi quay người lại thì

chuyến xe quay về cũng đã tới liền cuống quýt chạy lên chiếm chỗ. Đến khi
ngồi chễm chệ trên xe rồi mới nghĩ không biết vừa mới cầm vở bài tập của
người ta đã chạy mất hút thế này có vô duyên lắm không nhỉ?

Nhiều năm sau tôi vẫn nghĩ cho tôi mượn vở bài tập là bước đầu tiên

Tam gia dùng để tiếp cận mình. Tôi liền hỏi gã: “Có phải lúc làm bài anh
biết là em thích kiểu giải toán ngắn gọn nên mới cố tình viết thật vắn tắt
không hả?”

Tam gia tỏ vẻ nghi ngờ rồi trả lời: “Em nói bài tập hè với bài tập tết

hả? Mấy bài toán đó có đáp án cả mà, em chỉ cần chép đại hai công thức ra
rồi viết đáp án là được, thầy cô đâu có xem. Kìa, em lại hiểu lầm anh
sao…”

Cuối cùng biết được chân tướng, tôi chỉ biết khóc ròng.

2.

Trải qua kỳ nghỉ hè đen tối nhất là năm tốt nghiệp cấp ba, dành cho

cuộc sống mới rất nhiều hy vọng cũng như không ít sự tò mò, chúng tôi đều
tự bắt đầu cuộc sống đại học của mình. Trải qua thời kỳ tập quân sự và rối
rắm khi làm quen với những người xa lạ, bỗng nhiên tôi lại thấy nhơ nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.