- Con nghĩ, nguoi bày ba biết rất rõ . Qủa là anh ấy chọn con, chứ không
chịu chon cô gái mà mẹ ảnh sắp đặt . Con bối rối lắm ba ạ, vì con chưa
môt. lần gặp mặt mẹ anh ấy, sao bà ta khăng khăng không chịu con chứ ?
- Ông Tài nhẩn nha:
- Như Thủy à, con bình tĩnh lại và nói cho ba nghe . Cậu ấy là ai đã
- Như Thủy bặm môi:
- ẢNh là giám đốc nhà máy dệt Thái Tuấn
Hả ? Thái Tuấn ? Tưởng ai xa lạ chứ cậu này ba biết rõ cả gia đình cậu ta
nữa . Mẹ Thái Tuấn hồi trẻ đẹp nhất nhì đất Sài Gòn Gia Định . Nên mới
trở than`h nữ biệt động than`h phố . Bà ấy giỏi lắm, nhưng đường tình
duyên không mấy suôn sẻ . Chồng chết lâu rồi, nhưng vẫn sống độc thân
nuôi cậu con trai
- Ba ! Sao ba biết rõ gia đình Tuan như thế . Là nguoi vào sanh ra tử, tại sao
bác ấy không nghĩ thoáng một chút cho con cái nhờ
- Ông Tài nhíu mày:
- Con chưa nói cho ba hay, cô gái bà Tâm An chọn làm dâu là ai ?
- Như Thủy xụ mặt:
- Cô ta là con gái cưng của ông giám đốc ngân hàng thành phố
Ông Nguyện ! Rốt cuộc thì chúng ta lại đổi ân oán tương tình cho nhau nữa
rồi
- Như Thủy ngẩn ngơ:
- Ba nói gì mà tương tương oán oán vậy ba ?
- Ông Tai trùng giọng:
- Chuyện dài lắm con ạ . Ba chỉ có thể tóm tắt thế này . Ngày trước ba và
ông Nguyện hoc. chung trường, sau đó cùng gia nhập tổ chức bị mật của
sinh viên . Sau một trận đánh vào khách sạn Đô Thành, ba gặp đuoc cha
của Thái Tuấn và đưa ông về chiến khu luôn . Thời gian sau ba về than`h
phố bắt liên lạc với đội biệt động than`h . Gặp rồi yêu thầm bà Tâm An, là
mẹ cậu Thai Tuan bây giờ . Ba hoàn toàn không hay biết bà Tâm An đã
nhận lời hứa hôn của ba Thái Tuấn . Một cô gái của môt. gia đình cơ sở,
đem lòng yêu thương ba, ba chẳng hề hay mối tình của cô ấy . Oái oăm
thay, ông Nguyện cũng yêu cô gái môt. cách âm thầm cho đến ngày bà Tâm