ÁNH SAO CHIỀU - Trang 146

Janet báo cho con biết tin ấy vào ngày chủ nhật, và cả hai đều cho thấy

chúng không hề luyến tiếc phải rời New York. Hai đứa đã reo lên vui mừng,
và một tiếng đồng hồ sau Jessica đã bắt đầu thu dọn đồ đạc để đi ngay ngày
hôm sau. Chắc chúng sẽ hài lòng lắm, nhưng Janet đã bảo chúng phải ơ
thêm một tuần nữa, và đến hè phải trở qua lại. Cô và Adam đã đồng ý lấy
nhau vào tháng 7 sau khi giấy tờ ly dị làm xong, nhưng không bao giờ trở
lại nữa. Chuyện này rồi cô sẽ nghĩ cách thu xếp sau.

Đây là một tuần lễ vô cùng khổ sở đối với Janet trước sự ra đi sắp đến

của hai đứa con. Mark bảo Janet anh quyết định không thuê người giữ trẻ
nữa, vì đã thu xếp được với người giúp việc cho ông chủ nhà để cô này
chăm sóc mấy đứa, và anh sẽ tự mình lái xe đưa đến những nơi sinh hoạt
của chúng, rút ngắn bớt giờ làm việc nếu cần.

Ngày thứ Bảy kế đó, cô đưa hai đứa ra phi trường, đứng ngơ ngẩn như

người mất hồn nhìn Jessica và Jason lên phi cơ đi Califonia. Cả hai đều ôm
mẹ trước khi rời đi. Jason còn ngần ngừ một lúc, vì dù không thích cô, nó
vẫn thấy thương hại mẹ. Nhưng Jessica thì chẳng hề nhìn lại, hôn má nó
xong, chào từ giã rồi bước thẳng một mạch đến cầu thang phi cơ. Nó chỉ
mong sao đến Califonia để được gặp bố.

Quang cảnh phía bên kia chuyến bay lại là một cảnh vui mừng tột độ.

Mark đã đứng chờ ở sân bay, và cả hai đứa con reo lên vui mừng khôn xiết.
Anh ứa nước mắt khi ôm chúng vào lòng. Mọi việc rốt cuộc đã bắt đầu sáng
sủa trở lại đối với anh. Anh đã mất Janet, mất luôn rồi, có lẽ do chính lỗi
của anh hay có thể là không phải, nhưng anh đã có hai đứa con. Và đó đúng
là mong ước của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.