ÁNH SAO CHIỀU - Trang 168

- Ôi, trời đất... bọn người đó... chúng đã tráo đổi em rồi... biến em thành

người của bọn chúng rồi... thật ra em là ai vậy? Ông trợn tròn đôi mắt với
vẻ kinh hoàng như mặt một nhân vật trong những cuốn phim khoa học dã
tưởng. Alex nhìn ông mỉm cười.

- Em vẫn là em, và bọn chúng đều tốt, chẳng có gì đâu. Em chỉ muốn nói

để anh khỏi lo.

- Em đi lâu quá khiến anh cứ ngỡ em chạy theo bọn chúng rồi, nên đã

làm điểm tâm cho mình... à, cho chúng mình. Ông vội chữa lại, rồi đưa mắt
nhìn quanh vẻ bực dọc. Em muốn chúng ta đi ra ngoài ăn không? Mấy thứ
anh nấu đây chắc không dùng được rồi.

- Em nghĩ mình nên kêu họ đem Pizza đến.

- Để điểm tâm à? Coop hỏi với vẻ hoảng hốt. Ông đứng thẳng người lên

nhìn cô phiền trách. Alex, cái thói quen ăn uống của em thật đáng sợ. Ở
trường y họ không dạy em vấn đề dinh dưỡng như thế nào sao. Pizza không
phải là món điểm tâm thỏa đáng, cho dù em là bác sĩ đi nữa.

- Rất tiếc! Alex nói trong khi bỏ thêm hai miếng bánh xốp vào lò nướng,

rồi lau sạch chỗ nước cam bị đổ ra bàn, rót lại hai ly đầy.

- Công việc này là của phụ nữ. Coop thở dài nhẹ nhõm nói – Thôi, để em

lo chuyện ấy vậy. Chỉ cho anh một ly nước cam và cà phê thôi.

Nhưng năm phút sau, Alex đã đem ra ban công một chiếc khay gồm

trứng tráng, thịt muối lát chiên, bánh nước, nước ngọt và cà phê. Cô đã
dùng những cái đĩa đựng thức ăn sang trọng nhất, loại ly thủy tinh Baccarat
đựng nước cam, và các khăn giấy gấp thay vì khăn giấy lau miệng thường.
Coop đặt tờ báo xuống nhìn cô mĩm cười, rồi lên tiếng trêu Alex:

- Đồ đựng thức ăn như thế này là rất tuyệt... Em cũng cần tập thêm chút

dịch vụ dọn bàn... Khăn vải lúc nào cũng tạo cho ta chút thanh nhã khi dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.