ÁNH SAO CHIỀU - Trang 166

đó. Tôi đã tưởng ông ấy có thể đến tình trạng ấy và phải dùng đến những
hiểu biết của mình về CPR để cấp cứu đấy. Giờ thì chúng tôi đang cho ông
ấy dùng máy hô hấp nhân tạo. Thôi, giờ có lẽ tôi phải quay vào nhà. Tôi ra
đây chỉ để bảo tụi nhỏ văn bớt âm thanh lại.

- Thứ gì vậy? Jimmy lơ đãng hỏi.'

- Nhạc "ráp" – với những lời ca trữ tình. Alex nhìn Jimmy mỉm cười.

- Không, tôi muốn nói đến điểm tâm. Xăng uých bơ đậu hay Pizza?

- Chà... câu hỏi rất hay. Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó. Cá nhân tôi thì

chịu món Pizza. Điểm tâm của tôi thường là món đó, tráng miện với bánh
cam, thứ đó để lâu cũng tốt, nhưng Coop thì trần tục hơn, có lẽ món trứng
và thịt muối.

- Liệu cô chịu được thứ đó không? Jimmy hỏi vẻ quan tâm. Anh thích cô

gái này, cảm thấy ở cô ta một cái gì ấm áp và đầy thông cảm. Anh không
biết chắc là Alex làm việc trong lĩnh vực nào, nhưng nhớ hình như có liên
quan đến các bé sơ sinh, và với vẻ thông minh, chu đáo của cô, có lẽ ở đây
là một bác sĩ rất có khả năng. Jimmy chưa biết rõ mối quan hệ giữa cô với
Coop như thế nào. Đối với anh cô ta không hợp với mẫu người như thế chút
nào. Nhưng nghĩ lại thì chuyện lựa chọn bạn bè giao thiệp cũng tùy theo
từng người, chẳng bao giờ theo đúng cách mình muốn thấy. Coop đáng tuổi
bố cô ta, và Alex cũng không thuộc hạng người lóa mắt vì tiếng tăm danh
vọng. Hay con người Coop còn có một điểm đặc biệt nào đó mà anh không
nhận thấy? Hay còn những thứ tệ hơn mà Alex không biết? Dù đã có lần ăn
tối vui vẻ với ông ta, Jimmy vẫn không hề đánh giá con người của Cooper.
Một con người duyên dáng, đẹp lão, đúng. Nhưng không có chiều sâu.

- Tôi có cầu goi 911 để bảo họ mang điểm tâm đến không? Alex vẫn tiếp

tục câu chuyện đùa dí dỏm giữa hai người. Cô thấy thương hại anh chàng
dễ thương này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.