ÁNH SAO CHIỀU - Trang 165

Thấy anh hơi bối rối, Alex nói ngay:

- Tôi cũng không dám chắc mình có được những đức tính khác ấy nữa.

Tôi chẳng nấu được một món nào, chỉ làm được mấy miếng xang uých bơ
đậu tầm thường, và gọi cho mình một đĩa Pizza ngon.

- Chuyện ấy đâu có sai: Tôi nấu ăn khá hơn vợ tôi nhiều – Nói xong câu

trên Jimmy lại tự nguyền rủa mình đã đề cập chuyện cũ. Alex thấy anh lùi
lại sau bức tường sau khi đưa ra nhận xét trên, và giữ yên lặng trong khi cô
đang trò chuyện với thằng bé. Jason sau đó bước lại chơi với chị nó và các
bạn của cô gái.

Thấy anh đang khổ sở, Alex lên tiếng hy vọng làm Jimmy thấy dễ chịu

hơn. Cô muốn nói cho anh ta biết mình rất buồn về chuyện ấy nhưng lại
không muốn anh bực bội thêm.

- Bọn trẻ trông rất dễ thương.

- Mark vô cùng sung sướng khi mấy đứa nhỏ về sống cạnh mình, vì anh

ấy nhớ bọn chúng lắm – Jimmy cũng muốn lôi mình trở lại để khỏi bị cuốn
hút xuống cái hố sâu buồn khổ ấy, vì dường như mọi lời nói, mọi hành động
đều nhắc anh nhớ lại Maggie. Ông chủ nhà của chúng ta đối phó với vụ
mấy đứa nhỏ như thế nào?

- Đang phải dùng phương pháp trị liệu mạnh với những phương thức làm

ông ấy đang thay đổi dần thái độ. Cô nó bằng một giọng nghiêm trang
khiến Jimmy bật cười, tiếng cười nghe rất sảng khoái, trái hẳn với cái tâm
trạng mà cô nghĩ là lúc nào cũng canh cánh bên lòng anh.

- Cũng khổ đấy nhỉ?

- Thật ra còn tai hại hơn. Tuần rồi ông ấy suýt "đi đời". Đó là từ bệnh

viện dùng để chỉ trường hợp hô hấp của bệnh nhân không hoạt động nữa,
tim ngừng đập, không thở được. Và dường như Jimmy dường như hiểu từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.